Bạn sẽ thường nghe mọi người than phiền rằng công việc của họ đầy áp lực.
Hoặc rằng việc nuôi dạy trẻ quá căng thẳng.
Hay thậm chí rằng nhịp sống hiện đại quá bộn bề hối hả.
Nhưng không phải tất cả tuyên bố trên đúng sự thật.
Chẳng có công việc nào áp lực cả, không có đứa trẻ nào gây căng thẳng và cũng chẳng có cuộc sống hiện đại nào tự nó gây áp lực hết.
Có lẽ bạn đang nghĩ “Gì cơ? Brownson cuối cùng cũng thất bại. Ta đều biết rằng điều đó sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, nhưng chẳng ai nghĩ được rằng âm mưu của anh ta sẽ đổ vỡ một cách ngoạn mục như vậy.”
Hãy nghe tôi trước khi bạn đưa ra phán xét rằng tôi mắc chứng tâm thần và xem liệu bạn có đồng ý hay không.
Stress (Căng thẳng) là gì?
Phản ứng căng thẳng là một phản xạ sợ hãi vậy nên mỗi khi bạn nói với một người bạn hay đồng nghiệp của mình rằng bạn đang căng thẳng, bạn thực ra đang nói rằng mình sợ.
Khi bạn nghĩ về nó theo cách đó, dường như thật khó chấp nhận, đúng không?
Nó được châm ngòi từ một phần của não bộ có chức năng cảnh báo bạn trước nguy hiểm, hạch hạnh nhân, một phần của hệ thần kinh. Khi một hạch hạnh nhân phát hiện mối nguy hiểm (hoặc chúng, bởi thực sự có hai hạch như vậy), nó kích thích kháng cự lại hoặc phải ứng rút lui khiến bộ não tiết ra hóc môn như là cortisol và epinephrine.
Miễn rằng chúng đang không bị kích thích và làm suy yếu chức năng nhận thức, những hóc môn này có thể là bạn khi bạn gặp mối đe dọa thực sự. Hoặc nếu bạn thực sự cần tập trung. Suy cho cùng, trạng thái “dập dờn” đặt ra bởi Mihály Csíkszentmihályi trong cuốn sách cùng tên, không phải là thiếu sự căng thẳng, mà là có đủ lượng để cho phép bạn đạt được hiệu quả tối ưu.
Tuy nhiên, điều cuối cùng bạn cần khi bạn định đi ngủ là cortisol và adrenaline chạy qua tĩnh mạch giữ bạn tỉnh táo bởi hạch hạnh nhân của bạn đang gạt bỏ nó cho ý nghĩ về cuộc phỏng vấn xin việc ngày mai, gặp gỡ với giáo viên của bọn trẻ hay có một cuộc hẹn với nha sĩ.
Căng thẳng không tồn tại ngoài cái đầu của bạn
vâng, căng thẳng không tồn tại bất kì đâu khác ngoài cái đầu của chính bạn.
Như vậy, bạn, tôi và mọi người khác trên hành tinh này tự tạo ra áp lực cho chính mình.
Chúng ta chính là nguyên nhân duy nhất của nó, thời tiết, bọn trẻ la hét ầm ĩ hay chú chó chỉ ị lên tấm thảm vừa được giặt sạch của bạn hai phút trước khi khách hàng đến – và vâng, điều cuối cùng đã xảy đến với tôi chỉ mới gần đây.
Căng thẳng không phải là một phản xạ nguyên nhân – kết quả.
Nó là một tiến trình gồm nguyên nhân – diễn giải – và kết quả.
Việc bạn bị cảnh cáo nơi làm việc tự nó không là một điều gì đó căng thẳng, mà chính cách bạn diễn giải cảnh báo đó mới tạo ra nỗi sợ hay căng thẳng.
Nếu có ai đó trên hành tinh này không bị áp lực bởi một lời cảnh cáo như vậy, vậy thì đó không phải tự do tình huống gây nên, mà cũng lại là từ cách bạn diễn giải nó.
Bạn có thể cho rằng cảnh cáo nghĩa là bạn sẽ mất việc và vì vậy sẽ không thể chăm sóc gia đình, hoặc rằng bạn thậm chí có thể mất nhà, mất chỗ ở.
Giờ đây nó là thứ gì đó hạch hạnh nhân của bạn đang thực sự làm để tạo hưng phấn cho các tế bào khác trong cơ thể.
Ý nghĩ rằng mình sẽ trễ hẹn với một khách hàng nếu tôi dọn sạch dấu tích của chú chó, hoặc là có một tấm thảm bốc mùi nếu tôi để nó như thế chính là nguyên nhân gây áp lực lên tôi – chứ không phải tự tại chính bãi cỏ đầy bừa bộn.
Sự điều chỉnh lại có thể giết chết căng thẳng.
Tuy nhiên, nếu chúng ta bước vào lỗ hổng giữa sự kích thích và phản ứng và thay đổi cách diễn giải bằng cách tái điều chỉnh nó, ta có thể điều khiển mức độ căng thẳng của chính mình.
Tái điều chỉnh tức là nhìn vào tình huống theo một hướng mang lại cho ta khả năng kiểm soát trong đó.
Đó không phải là suy nghĩ khát khao hay tích cực (cách tiếp cận đó chỉ là ảo giác) và nó thậm chí chẳng bao giờ liên quan đến việc thay đổi tự chính sự việc ấy.
Mất việc có thể là một tin kinh khủng. Hoặc nó có thể là một cơ hội để tìm một việc khác tốt hơn, hay thậm chí bắt đầu việc kinh doanh của riêng mình?
Gặp gỡ giáo viên của con có thể là tin xấu về quá trình học tập hay hành vi của bọn trẻ, nhưng nó cũng có thể là cơ hội để đặt ra một kế hoạch thúc đẩy sự phát triển giáo dục của chúng?
Và cuộc hẹn khám răng có thể hơi đau một chút, nhưng công bằng mà nói, nó sẽ làm giảm khả năng gây nhiều đau đớn và chi phí hơn trong tương lai, và bạn có khả năng bị hành hạ đến chết bởi một nhói đau thể xác thay vì đến gặp nha sĩ.
Tôi đang không có ý nói rằng loại bỏ hết tất cả những căng thẳng trong cuộc sống là điều có thể hay đáng mơ ước. Ta cần một chút căng thẳng chỉ để bước ra khỏi giường vào sáng sớm và sẽ luôn có những sự kiện mà chẳng sự tái điều chỉnh nào có thể khiến nó trở nên tốt lành, không gặp trắc trở.
Tuy nhiên, những đợt bùng phát căng thẳng mà ta cho phép là nhằm mục đích phục hồi cơ thể bằng việc sử dụng những công cụ như tái điều chỉnh (cũng như thiền và tập thể dục), không giống như mối căng thẳng kinh niên không ngớt gây ra nhiều tác hại về cả thể chất lẫn tinh thần.
Việc biết được rằng chính bạn là nguyên do cho những căng thẳng áp lực của chính mình có vẻ gì đó khó chống lại được và thậm chí ban đầu hơi đáng sợ.
Nhận thức được rằng không một ai hay một hoàn cảnh nào có thể khiến bạn căng thẳng có tác dụng tiếp thêm sức mạnh cho bạn và sự giải phóng tuyệt đối.
Trừ khi là, bạn để chúng làm vậy.
Nguồn : The One And Only Cause Of Stress And How To Deal With It